PHẠM HỒ THU
(Phạm Thị Sửu)
Năm sinh: 1950
Nơi sinh và quê: Thị trấn Yên Viên, Gia Lâm, Hà Nội
Nơi công tác: báo NCGVN, báo Nhân Dân, phóng viên mặt trận báo Nhân Dân và Đài PT Giải phóng tại chiến khu V
Hội viên Hội Nhà báo Việt Nam, Hội viên Hội Nhà văn Hà Nội, Hội viên Hội Văn nghệ sỹ Xứ Đoài
Ảnh tại thành cổ Sơn Tây
Từ trái sang phải: Nguyễn Đăng Thành, Ngọc Dung, Phạm Hồ Thu, Đoàn Thị Ký, Nhất Dương, Đoàn Thị Lam Luyến, Khuất Quang Thái
………………………………………………
Ru anh
Ngủ đi người của em thương
Ngủ đi ngọn lửa yêu đương, ngủ nào
Ngủ đi vầng trán thanh cao
Ngày mai công việc bao nhiêu đang chờ
Ngủ đi cả những vần thơ
Xin đừng đánh thứcđợi chờ, khát khao
Ngủ đi mắt đẹp em yêu
Trăng rằm sáng thế cũng theo ngủ rồi
Lặng ngoan nào trái tim ơi
Sớm mai em lại nói lời hiền ngoan…
Ngủ đi người của em thương
Tình yêu gần lắm mà đường thì xa
Ngủ đi ru nỗi cách xa
Thành vòng tay ấm để mà ru nhau…
4- 1982
Xứ Đoài mây trắng
(Tưởng nhớ nhà thơ Quang Dũng)
Anh sinh ra từ xứ sở này. Nhưng hình như xứ sở này chọn anh để ngợi ca hết mình về vẻ đẹp bí ẩn của những làn mây cổ tích.
Có bao nhiêu người sinh ra bên dòng sông Tích, cớ sao dòng sông lại chọn anh mà chầm chậm về khơi?
Đình Tản Viên lừng lững bên trời, có thể nào một lần dạo chơi anh đã gặp chàng Sơn Tinh và nàng Mỵ Nương xứ mộng – và vì thế, anh đã biến thành thi nhân suốt đời lãng đãng đi tìm vẻ đẹp của nỗi buồn và nỗi khát khao cháy bỏng của sự phiêu du?
Năm tháng đã qua đi, năm tháng sẽ đi qua, Xứ Đoài còn đây Ba Vì núi Tản. Và tất cả đều biết rằng anh là thi nhân đích thực của xứ sở này, người ta nói với nhau rằng: anh bảo Xứ Đoài mây trắng lắm…
Xứ Đoài đêm 28-6-2000
Vô thức
Em xới tung em lên, xới tung anh lên bằng tình yêu và những điều trái ngược – ngược em, ngược anh, ngược tình yêu- với hy vọng tìm ra điều có thật: rằng trái tim anh đã yêu ra sao, cay đắng ra sao, sắp đặt ra sao…Nhưng em vẫn không nhìn rõ…
Và cuối cùng em chỉ muốn cùng anh quay trở lại cái phút giây đầu tiên nguyên thủy – hai ta nhìn nhau, hôn nhau và không nói câu gì. Trái tim đập rộn ràng và ta đã lắng nghe…
Ý kiến của bạn